[Góc review] TRONG GIA ĐÌNH- Hector Malot-

Nếu ai đã từng đọc “ Không gia đình” của Hector Malot, hẳn là bạn sẽ cảm mến những gì đậm chất thôn quê nghèo khó của bối cảnh Châu âu cũ. “ Trong gia đình” cũng không ngoại lệ, cuốn sách thấm nhuần hơi thở của sự đói nghèo nhưng lại mang trong mình thứ ánh sáng hy vọng mạnh mẽ. 

Chuyến đi Paris định mệnh

Đó là một hành trình dài và mệt mỏi, Perrine và mẹ cùng nhau trên cỗ xe gập ghềnh tiến tới Paris hoa lệ. Đồng hành cùng em là chú lừa gầy gò ốm yếu với bộ lông màu xám tro. Người mẹ đã quá ốm yếu và em phải bán con lừa đi để lấy tiền mua thuốc cho mẹ- tài sản giá trị duy nhất em có. Nhưng số thuốc đó cũng chẳng thể níu lấy được số mệnh của người mẹ. Paris hôm ấy nhuốm một màu xám ngắt, nhuốm nước mắt của cô gái mồ côi bé nhỏ. Liệu cuộc sống của em từ nay sẽ đối mặt với những gì? Có thể nào em sẽ tìm lại được gia đình của mình chứ!

Những chuỗi ngày rong ruổi và sự can đảm

Tôi thích những nhân vật chính của “Hector malot”, thiếu thốn, nghèo khó nhưng khuôn mặt lại sáng bừng và thông minh. Tưởng chừng như Perrine sẽ gục ngã khi mẹ em mất, nhưng không, cô vẫn can đảm và tìm cách để đi đến Amien tìm người thân. Bởi đấy là lời trăn trối của mẹ trước lúc ra đi, và em sẽ mạnh mẽ để thực hiện điều đấy tới cùng.

“ Trời nắng, em có thể đi đầu nắng mấy cũng được. Nhưng nếu trời mưa? Em sẽ làm thế nào vì chỉ có một bộ quần áo rách như xơ mướp để che thân”. Có khi em bị người ta xua đuổi chỉ vì mẩu bánh mì, có khi em mê man bất tỉnh trong rừng vì cơn đói. Nhưng nhờ sự mạnh mẽ của mình, em đã đếnđược nơi mình cần đến.

Không biết vì cuộc đời khó khăn đã khiến em già dặn so với bạn bè cùng tuổi hay ngay từ khi sinh ra, con người em đã là đứa trẻ hiểu chuyện đến thế. Bản chất siêng năng, tận tụy ham học hỏi đã khiến mọi người yêu quý và tin tưởng em. Tại xưởng dệt, em được nhận vào làm việc, em có chỗ ngủ, có tiền để ăn, và cuộc sống của em không còn lang thang nữa, mặc dù đấy là phòng trọ nhếch nhác ám mùi mà em dường như muốn chết ngạt. Em tự may cho mình những bộ quần áo, lấy sậy thêu giày để tiết kiệm chi phí, em tự nuôi thân mình bằng những lần tìm kiếm trứng gà trứng chim trong rừng.

Sau những ngày tháng miệt mài làm việc, em được hầu cạnh ông Vulfran, là ông chủ giàu có sở hữu khối gia tài khổng lồ. Em trở thành người phiên dịch không thể thiếu bên cạnh ông, và chính điều này khiến những kẻ nhòm ngó gia tài của ông ghen ghét em. Bằng lòng quả cảm và nhân hậu, em đã tự tin giúp ông Vulfran ngăn chặn những kẻ giả dối xung quanh đang cố làm mọi chuyện hòng cướp đoạt tài sản. 

Là Perrine cô cháu nội ruột thịt hay cô bé xa lạ mang đến yêu thương 

Một cái kết cảm động và trọn vẹn khi Perrine chính là con gái của đứa con trai biệt tích lâu nay ông Vulfran vẫn đang tìm kiếm. Thế nhưng cá nhân tôi, tôi muốn gọi Perrine là perrine mà thôi, em mang đến niềm vui và phá tan lớp băng dày trong tâm hồn của ông chủ, với tư cách là cô bé học việc chứ không phải là cô cháu gái. Cô mang trong mình những ý tưởng táo bạo và thấm đẫm ý nghĩa nhân văn, cô bé là cầu nối giữa những người dân nghèo với ông chủ, là nguồn hy vọng mới trong những chuỗi ngày cô độc. 

Tôi yêu mến Perrine hơn cả Remi trong cuốn tiểu thuyết “ Không gia đình”. Bởi tôi thích cái cách em kiêu hãnh với đời, cách em tự tin đối mặt với mọi chuyện trong cuộc sống mặc cho em là con gái. Em trọng danh dự và cảm hóa hận thù bằng tình yêu thương. Em có những nếp suy nghĩ văn minh ngay cả khi đang đứng trong tình huống gay go nhất. 

Cuốn sách ấm áp và đầy tính nhân văn dành cho thiếu nhi trên khắp thế giới. Tôi hy vọng cuốn sách này sẽ mang đến những bài học quý giá cho mọi độc giả. Nếu chúng ta đang thấy cuộc sống của mình tồi tệ, Perrine sẽ làm bạn thay đổi suy nghĩ đấy. Tìm thấy những niềm vui bé nhỏ trong cuộc sống dường như quá khó khăn với chúng ta bây giờ phải không?

Tác giả: Đồi táo gai

Bạn có thể tham khảo đặt mua tại đây:

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *